Kho tháng 12/2008

Thứ ba, 30 Tháng mười hai năm 2008 22:11:26 ICT

bà ngoại mày, mày biết tao viết cái gì mà dám quảng cáo "Game Mini cho PC" hả


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ ba, 30 Tháng mười hai năm 2008 11:45:46 ICT

lâu quá! chờ hoài kiểu này chắc đau tim quá


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ hai, 29 Tháng mười hai năm 2008 17:51:17 ICT

Why.. why do I always head to the bad ways?


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ tư, 24 Tháng mười hai năm 2008 19:20:00 ICT

two weeks away from the grand bet


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ ba, 23 Tháng mười hai năm 2008 18:26:41 ICT

có ai có tu vít 6 cạnh không? huhu muốn.. tháo..


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ hai, 22 Tháng mười hai năm 2008 13:54:02 ICT

Lại rẽ. Chúng nó lại kéo. Úi ùi ui


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ hai, 22 Tháng mười hai năm 2008 13:53:43 ICT

Ngụm cà phê cuối đắng nghét. Thuốc đắng dã tật. Cà phê đắng dã cái gì?


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ sáu, 19 Tháng mười hai năm 2008 16:46:48 ICT

Mờ ô bi lờ.. hic

Vậy là một trong những mục tiêu 2008 bị phá tan nát trong khi chỉ còn hai tuần nữa là hết năm. Bị lời đường mật của phe thù địch dụ dỗ, rốt cuộc mềm lòng sắm cái mobile.

Mà tội cái mobile, gặp nhằm thằng hết sức bệnh hoạn. Sau năm phút xem hướng dẫn, sờ sờ bấm bấm, nó "được" lột trần truồng. Cũng may không có tua-vít 6 cạnh, không là xem ruột gan nó luôn rồi. Điều tra thân thế trên Internet cũng không thể phát hiện ra hardware spec của nó. Kiểu này thế nào cũng phải gỡ ra lần nữa.

Vậy là sau gần năm năm từ ngày bái bai cái mobile cuối cùng (cũng là cái đầu tiên), giờ đây lại sắp sửa phải nghe tèn tén ten. Chả biết lần này cái mobile sống được bao lâu. Thành ra thích thì cứ phá: 01269637941. Tuy nhiên phải nói là gọi trực tiếp, đa phần tui sẽ không trả lời (số lạ thì chắc chắn là không trả lời). Tốt nhất vẫn cứ liên lạc qua email.

TB. Thằng K$, mày mà đi quảng cáo tùm lum là tao quăng SIM à.


Cập nhật 4 lần. Lần cuối: Tue Aug 08 11:22:15+0011 2017

Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ sáu, 19 Tháng mười hai năm 2008 13:59:16 ICT

What did I just do? I betrayed myself


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ ba, 16 Tháng mười hai năm 2008 14:50:33 ICT

thiếu metal, người đờ như thiếu thuốc, tèo.


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ ba, 16 Tháng mười hai năm 2008 13:36:59 ICT

irritating


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ hai, 15 Tháng mười hai năm 2008 19:13:48 ICT

Cờ vây

Nếu là tui, tui sẽ đặt lại tên cuốn truyện là "Người lính đánh cờ vây" chứ không phải "Thiếu nữ đánh cờ vây". Truyện kể hai cuộc đời, hai cái nhìn. Cũng như cờ vây, ta có thể nhìn từ phía quân trắng, hoặc từ phía quân đen. Có lẽ do tác giả là nữ nên đã thiên về "thiếu nữ".

Đó là cách nhìn về cuộc đời của một người lính, tuy không già dặn, nhưng đã đủ trưởng thành. Ngược lại, bên kia không hẳn là một người đàn bà, mà là một con bé 16 tuổi, phải trải qua quá nhiều sự kiện chấn động của một đời người, và có lẽ cũng già trước tuổi vì những ván cờ vây. Bởi thế, nó không hẳn thể hiện quan điểm của một người đàn bà. Tuy nhiên có thể một cô bé 17 tuổi nào đấy đã trải qua nhiều sự kiện trong đời, có thể phần nào đồng cảm.

Đó là sự đối chọi giữa cái tình và cái lí trong một người đàn ông. Mấy thằng đàn ông luôn luôn có thói ngạo mạn "chiến đấu và chết như một thằng đàn ông". Nhưng mấy ai biết được thật sự họ cảm thấy như thế nào. Đọc đoạn trích cuộc đời của Nakamura, thấy một cái gì đó khan khác, đằng sau vẻ lạnh lùng của một sĩ quan mật thám:

Cô ấy thậm chí còn không biết viết tên mình bằng tiếng Trung Quốc. Chúng tôi chẳng có cách nào nói chuyện được với nhau. Chỉ có mỗi cách nhìn nhau qua con phố quá rộng, mà nhìn nhau không biết chán. Tôi thì chỉ nhìn thấy màu đỏ của áo và bím tóc đen huyền. Tôi tự tưởng tượng ra khuôn mặt của cô ấy, mà tôi chỉ thỉnh thoảng thấy được thôi. Hồi đó tôi nghèo lắm và quà cho cô ấy là những bó hoa dại mọc ven vệ đường. Tôi ném chúng xuống phía dưới cửa sổ của tiệm ăn. Cứ chập tối, cô ấy lại mang cho tôi bánh nhân thịt mới ra lò còn nóng hổi. Tôi cũng không thể nào ăn được những chiếc bánh do tay cô ấy mới nặn ra nên thường giữ chúng cho tới khi chúng hỏng.

Một hôm, cũng như hôm nay này, trời mua suốt buổi chiều. Nhiều khách hàng trú mưa trong nhà hàng chúng tôi và ăn mì nóng. Quá nửa đêm, tôi ra khỏi nhà bỗng có ai ôm chầm lấy tôi. Chính là cô ấy. Cô ấy đợi tôi mãi trong một góc tối. Cô ấy run cầm cập và mưa quá nên tôi cũng chẳng biết là cô ấy khóc hay cười nữa. Tôi ôm lấy cô ấy trong tay và ngồi bên bệ tường. Chúng tôi ôm hôn nhau và thì thầm bằng tiếng của mình những lời yêu đương. Tôi quên cả lạnh, cả đêm tối, cũng chẳng để ý thời gian trôi qua.

...

Ngày hôm sau, tôi mang tất cả tiền dành dụm được và vào một cửa hàng tạp hoá Nhật. Tôi chẳng có đủ tiền để mua một chiếc kimônô, thôi thì một chiếc ôbi cũng được vậy. Món quà đó chính là liều thuốc độc mà tôi đã vô tình rót vào trong ly mật ngọt của mối tình. Quan hệ của chúng tôi chẳng bao lâu bị phát giác. Một tháng sau, cô gái biến mất không để lại dấu vết gì.

...

Mãi lâu sau, khi tôi nhập ngũ, tôi tìm cách dò hỏi về số phận cô ấy. Tiệm ăn đã đóng cửa từ lâu. Nhà chủ là những tay do thám, nay đã biến mất không còn tăm tích. Sau khi biết được cô giúp việc đi lại với một người Nhật, chúng đã giết cô ấy...

...

Anh bật nức nở.

Mai đây chúng tôi thành cát bụi. Nào có ai bận tâm về mối tình của một người lính?

Và cái suy nghĩ hết sức ngược đời của mấy thằng con trai.

Khi mặt trời nhô lên chân trời, chúng tôi đã bỏ xa thành phố. Tôi cố khép mình vào vai người lính đang xung trận, tôi cầu đến cái chết. Thật là lạ, đáng ra phải tăng thêm sức mạnh và làm tôi dịu bớt như mọi khi, mong ước này lại khiến tôi càng nóng ruột hơn.

Nhiều tháng ngọt ngào vừa qua nơi doanh trại tan biến trong khoảnh khắc. Thiên Phong có thật sự tồn tại không? Và cô gái chơi cờ vây có phải chăng là nhân vật của một sự ngất ngây tưởng tượng? Cuộc đời là một vòng luẩn quẩn, ngày hôm kia gắn với hôm nay để xua đuổi hôm qua. Chúng ta tưởng mình sẽ tiến lên trong thời gian nhưng thực ra vẫn là tù nhân của quá khứ. Ra đi. Tốt thôi. Nếu ở lại quảng trường Thiên Phong tôi sẽ huỷ hoại chính tôi trong những bản năng dai dẳng nhất của con người: yêu, sống, sinh con đẻ cái.

Tôi nghe có tiếng còi dừng cuộc hành quân. Như một chiếc đàn ăccoocđêông, hàng quân dồn cả lại để thở. Tôi gỡ bình nước và uống thứ nước âm ấm vì nắng.

Lệnh mới truyền xuống: đằng sau quay, cuối hàng thành đầu hàng. Trở về thành phố.

Nhiều tiếng kêu vui mừng vang lên. Các sĩ quan thúc lính lên đường.

Tôi mặc mình trôi đi trong làn sóng hạnh phúc ấy.

Truyện có một cái kết thúc tuyệt vời. Không như "Tuyết":2008-10-04T17_21_11, cả hai nhân vật chính chết mà vẫn không biết tên nhau. Như ván cờ chơi dở chẳng bao giờ kết thúc. Một cái kết đau đến tỉnh người. Thế là tốt. Bởi hạnh phúc làm ta mụ mẫm đi. Ai cũng có khuynh hướng tìm đến cảm giác thoải mái.

Mai đây anh lính chết rồi, người đời sẽ nghĩ thế nào? Một thằng dại gái. Một thằng hèn, phản bội tổ quốc. Tự tử trong nhục nhã. Nhưng người chết thì quan tâm làm gì. Thôi cũng đành cuối xuống cho mộng đời thoát đi.

Nực cười. Đọc xong truyện thì lại được nghe một khúc của "The winner takes it all"

But I was a fool, playing by the rules. The gods may throw a dice. They might as cold desire. And somewhere we down here losing someone dear.

The winner takes it all. The loser has to fall. It's simple and it's plain. Why should I complain?


Cập nhật 4 lần. Lần cuối: Thu Aug 25 17:43:17+0003 2022

Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh | Sách, Trích dẫn

Thứ năm, 11 Tháng mười hai năm 2008 19:02:19 ICT

Sometimes my feet are off the ground. It's unlikely. But it feels so warm.


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ tư, 10 Tháng mười hai năm 2008 22:45:11 ICT

Muối nhãn hiệu Google

Google ngày càng táo tợn. Sau bước đi nhằm định hình lại web ở phía client, giờ Google ra mắt NativeClient (NaCl) cho phép chạy trực tiếp mã x86, không thông qua JIT và máy ảo như Java hay .NET.

Có hai điều đáng nói với bước đi này. Thứ nhất, vô tình x86 được nâng lên, chiếm được vị thế độc quyền tuyệt đối so với các kiến trúc khác. Thị trường PC dùng x86, tuy nhiều, nhưng không phải là tất cả. Vẫn còn những dòng máy đặc chủng, cũng như điện thoại di động. Chưa kể x86 vẫn đang phát triển (kiến trúc 64bit...), cũng sẽ bị loại ra khỏi cuộc chơi. Từ những gì hé lộ từ vụ xung đột AMD và Intel khi AMD tách làm hai, ta thấy hầu như không có khả năng (về pháp lý) để có thể có một nhà sản xuất CPU x86 thứ ba. Nếu NaCl thành công, vị thế của Intel và AMD không còn gì phải bàn. Chi phí bỏ ra để chuyển NaCl sang một kiến trúc khác đủ đắt (và cũng đủ rủi ro) để Google ôm khư khư một kiến trúc duy nhất. Chào PPC, chào MIPS, chào ARM...

Tuy không trực tiếp cạnh tranh với Java hay .NET, nhưng nếu web platform đủ mạnh, các ứng dụng thế hệ mới sẽ được viết cho Chrome/NativeClient, đồng nghĩa với việc cho về hưu non tất cả các VM hiện tại.

Điều thứ hai cần bàn, ai cũng có thể nhận ra, là độ an toàn của giải pháp này. Nếu ai đó có thể phá vỡ hàng rào bảo vệ của NaCl, coi như ta tự rước virus về máy nhà. Giải pháp Google đưa ra, phải nói cũng rất chặt chẽ: các qui tắc nhằm bảo đảm không có code tự phát sinh; verifier phải có khả năng thẩm định mọi đoạn code có thể chạy, chạy trong một tiến trình riêng để không đụng chạm ai khác, cấm các lệnh tiềm ẩn nguy hiểm... Tuy nhiên ai dám nói mọi kẻ hở đều bị bịt kín? Đoạn code trampoline dùng để liên lạc với thế giới bên ngoài sẽ là mục tiêu đầu tiên. NativeClient càng có thể sử dụng được bao nhiêu dịch vụ hệ thống thì con đường càng tăm tối bấy nhiêu. Úi...

Sau Chrome, giờ đến NativeClient, ta thấy rõ Google đang muốn biến Web thành một platform mới, nơi Google đã, đang và có thể sẽ tiếp tục thống trị. Bây giờ chỉ cần, hoặc thêm media library vào Chrome, hoặc ủng hộ HTML5, là coi như Google có thể cạnh tranh với Flash, Silverlight và JavaFX.

Google có "evil" hay không? Không chắc. Nhưng nếu nó muốn thì chắc cũng không khó lắm. Chuẩn bị tìm ứng dụng thay thế GMail và Google Reader là vừa. Bố khỉ.


Cập nhật 2 lần. Lần cuối: Tue Aug 08 11:22:15+0011 2017

Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh | OSS

Thứ hai, 08 Tháng mười hai năm 2008 13:58:00 ICT

Trưa nay có mấy thằng mài lon. Cảnh này chắc cũng mười mấy năm rồi mới gặp lại.


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ hai, 08 Tháng mười hai năm 2008 10:44:58 ICT

Hope!


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ bảy, 06 Tháng mười hai năm 2008 16:10:57 ICT

"The thesis"

Lâu lâu đọc lại vẫn thấy hấp dẫn. Bắt đầu từ đây


Cập nhật 2 lần. Lần cuối: Tue Aug 08 11:22:15+0011 2017

Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ năm, 04 Tháng mười hai năm 2008 14:04:06 ICT

Thiếu nữ đánh cờ vây, tr 151. "Sự si mê của đàn ông tàn lụi nhanh hơn nhan sắc đàn bà".


Cập nhật 1 lần. Lần cuối: Wed Sep 07 02:00:33+0003 2022

Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh | Trích dẫn

Thứ ba, 02 Tháng mười hai năm 2008 17:17:34 ICT

Trưa

Lại trưa. Hôm nay thằng iPod gài mình. Không chủ động chọn nhạc cần nghe mà chơi tự do. Nó bắt đầu bằng... Close to you của The Carpenters, qua Nightmare của MSG rồi Hey little girl, Million scarlet, Tell Laura I love her, cuối cùng là Woman in love. Một liên khúc trữ tình chưa từng thấy. Cũng may cuối cùng quay về với Xandria và Therion. Sôi động hơn, nhưng không đến kích động, hằn học như đa số các bài còn lại. Tỉnh người.

Trưa. Thả người trên ghế. Chân gác chéo. Truyện bên trên. Tay đặt hờ trang giấy. Tay thõng sang ghế bên. Ngón tay gập nhẹ. Như một con lười tránh nắng sau bữa ăn trưa. Tán lá cây để lộ một khoảng trời rộng. Trời xanh dịu. Mát. Gió thoang thoảng. Nắng xuyên qua tán cây, quệt lên nền nhà mấy vệt vàng nham nhở.

Hết nửa cuốn truyện, thiếu nữ mới bắt đầu đánh cờ vây. Con trai hiểu chả bằng con gái. Khi con gái cười, con trai hình dung là "trái lựu". Con gái hiểu rõ thứ vũ khí của mình: trái lựu... đạn. Nghĩ tội mấy thằng con trai. Ai bảo con gái khờ?

Đọc có hai chương, chừng mươi trang giấy. Mấy đứa làm chung cứ thắc mắc, truyện mình đọc vài tháng, chúng đọc vài giờ. Ừ thì ăn ngon, ai cũng nhẩn nha, nhấm nháp từng tí, kéo dài cái sự thoả thê. Fast food cứ ực oằm năm phút. Sống fast food cả ngày rồi, ít ra cũng được một giờ chậm lại. Lo lắng, ám ảnh, ưu tư... gác sang bên. Mấy mẩu suy nghĩ vớ vẩn. Vài hình ảnh thoáng qua. Từng đoạn truyện ngắn. Dăm khúc nhạc. Trộn lẫn vào nhau như một món súp của giác quan. Thư thả.

Nhạc có thể vùi người ta xuống vực. Nhìn lên chỉ thấy khoảng trời nho nhỏ, sáng trắng. Như một cái gì đó không thật. Cũng có thể đưa người ta lên cao rồi thả rơi xuống như một cục gạch. Tự nhiên thèm rượu. Chưa bao giờ thử trộn lẫn rượu, nhạc và truyện. Rượu, nhạc với code thì rồi.

Ngẫm. Như mấy con chó mà lại sướng. Đói lục thùng rác, chẳng cần đắn đo. Có ai mà suy xét. Trưa ngủ kềnh ra. Hoặc nằm sấp, kê mõm vào bậc rào. Từ trên lầu, vô lo ngắm trời mây. Hoặc nằm nghiêng hẳn sang bên. Bốn chân duỗi. Mắt khép. Ung dung.

Sướng lâu cũng nhạt. Hoặc thời gian cũng hết. Cất nhạc. Mò bóp lục tiền. Uể oải đứng dậy. Chân thấp chân cao. Thở dài. Cúi đầu lầm lũi quay về cái thực tại.. ờ.. thô bỉ. Mai lại ráng kiếm tiền uống cà phê.

Một ngày nữa trôi qua.


Cập nhật 4 lần. Lần cuối: Wed Sep 07 02:00:33+0003 2022

Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh | Hâm, Nhạc, Sách

Thứ ba, 02 Tháng mười hai năm 2008 19:08:55 ICT

Sài Gòn lấp lánh, Nô En rồi


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ ba, 02 Tháng mười hai năm 2008 00:20:06 ICT

Dạo này hư hỏng quá


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ hai, 01 Tháng mười hai năm 2008 20:03:01 ICT

Thiệt là điên khi phải dùng remote desktop trong remote desktop.


Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh

Thứ hai, 01 Tháng mười hai năm 2008 13:58:39 ICT

Thiếu nữ đánh cờ vây, tr 22. Rồi một ngày ta sẽ gục ngã. Ngửa mặt cười ha ha, chờ ngày đó đến.


Cập nhật 1 lần. Lần cuối: Wed Sep 07 02:00:33+0003 2022

Tác giả: pclouds | Liên kết tĩnh | Trích dẫn